Tại chương trình Một tiếng kể hết của Afamily.vn, cầu thủ Công Vinh đã chia sẻ nhiều điều về đời sống vợ chồng của mình,
Tôi thực sự rất hạnh phúc khi có một người vợ như Thủy Tiên
Tôi thực sự rất hạnh phúc khi có một người vợ như Thủy Tiên. Không phải khen vợ đâu, nhưng từ khi yêu Tiên, lấy Tiên tới lúc có con, đến giờ cũng được 6 tuổi rồi, mọi thứ đều rất ổn.
Năm ngoái, công việc bận rộn hơn, nhưng bây giờ đã có tiến triển. Học viện CV9 đã có thể đưa bóng đá vào các trường quốc tế. Để làm được việc này cần phải lo rất nhiều thứ.
Tôi chỉ có thể lo công việc về thể thao, định hướng phát triển học viện, chuyên môn sâu, còn vấn đề sau đó của công ty thì rất cần đến sự giúp đỡ của Tiên. Tiên đã giúp tôi gần như tất cả công việc của học viện.
Nhiều lúc tôi vẫn đi chơi được. Nhưng đi chơi về, tôi thấy vợ vẫn đang làm việc cho học viện từ sáng đến chiều.
Điều đó khiến tôi rất thương vợ. Tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng thêm một thời gian nữa, khi mọi thứ vào guồng rồi thì vợ sẽ làm dự án âm nhạc riêng tốt hơn.
Thủy Tiên khi làm việc là mê lắm. Tiên không ăn nhiều, nhưng thích ăn vặt. Tôi cũng động viên Tiên ăn nhiều để giữ sức khỏe. Trước đây 1 người khỏe 2 người vui, bây giờ 1 người khỏe thì phải 3 người vui.
Tôi không ngại so sánh thế hệ cầu thủ trước và thế hệ hiện tại
Từng là một cầu thủ, bây giờ lại làm quản lí về bóng đá, tôi thấy thành công của bóng đá Việt Nam thời gian qua là niềm vui, niềm hạnh phúc. Tôi thấy vui khi thế hệ đàn em của mình đã tiến bộ vượt bậc, hơn các đàn anh đi trước và mang đến cảm xúc, niềm tin cho người hâm mộ cả nước.
Bây giờ truyền thông, mạng xã hội quan tâm đến bóng đá nhiều hơn nên các cầu thủ cần ý thức nhiều hơn về nghề nghiệp. Họ cần trau dồi nghề nghiệp, cố gắng trên sân để đáp lại tình cảm của người hâm mộ và gìn giữ sự nghiệp của mình trong tương lai.
Các cầu thủ bây giờ có nhiều cơ hội phát triển hơn thế hệ chúng tôi ngày trước. Họ có nhiều tiệm cận với giáo án tốt của nước ngoài, được thi đấu, cọ xát nhiều hơn với các đối thủ nước ngoài.
Các học viện ngày nay cũng được đầu tư nhiều hơn, như học viện Sông Lam Nghệ An, VCF, Hà Nội FC… Họ chú trọng nhiều hơn tới dinh dưỡng, kĩ năng cho cầu thủ.
Các cầu thủ cũng ý thức nhiều hơn, coi bóng đá là một nghề, khi thi đấu tốt thì có thể nuôi sống chính họ và gia đình.
Tôi không ngại so sánh cầu thủ thế hệ trước và thế hệ hiện tại. Bóng đá cần có sự so sánh. Messi, Ronaldo là những cầu thủ xuất sắc nhất hiện nay mà vẫn bị so sánh với Maradona, Pele còn gì.
Thế hệ cầu thủ ngày nay thành công, thế hệ cầu thủ trước cũng thành công. Người hâm mộ có quyền so sánh. Nhưng đã là cầu thủ thì phải hết mình vì màu cờ sắc áo. Dù thế hệ nào cũng sẽ được trân trọng như nhau vì đã phấn đầu hết mình.
Tôi không buồn trước những lời so sánh tiêu cực. Dù họ yêu hay ghét thì cũng chứng tỏ tôi được quan tâm. Không chi bóng đá, tất cả ngành nghề đều có sự so sánh, yêu ghét. Nó giúp mình nhận ra giá trị và làm việc tốt hơn trong tương lai.
Tôi cũng muốn tức điên lên, nhưng phải nén giận, làm trò chọc phá vợ
Theo tôi, hạnh phúc là khi mình yêu và lấy một người đều phải xuất phát từ sự gắn kết, để đi được chặng đường dài với nhau và có những đứa con với nhau. Một khi đã có con, có tình yêu lớn, mình phải cố gắng vì nó nhiều hơn.
Trong cuộc sống gia đình, người đàn ông luôn phải làm chủ và cố gắng nhiều hơn để vì gia đình đầu tiên. Nếu người đàn ông biết sống vì gia đình, vợ con thì gia đình chắc chắn hạnh phúc. Không một người vợ nào lại muốn gia đình tan vỡ cả. Đó là điều chắc chắn.
Chỉ có người đàn ông muốn lấy vợ này vợ khác, muốn gia đình tan vỡ thôi, chứ người phụ nữ không bao giờ muốn thế. Khi đã lấy chồng, phụ nữ chỉ muốn theo chồng và có cuộc sống gia đình viên mãn, chứ không ai muốn li dị chồng để lấy chồng khác cả.
Bởi vậy, người đàn ông phải là người cầm chìa khóa để giữ gia đình hạnh phúc, chứ không phải phụ nữ.
Phụ nữ do đặc trưng tâm sinh lý nên rất nhiều tính cách trong một ngày. Tôi phải chiều vợ, phải biết quan tâm, chia sẻ. Nhiều lúc tôi cũng muốn tức điên lên, nhưng phải nén giận, làm trò chọc phá để vợ vui hơn.
Phụ nữ họ rất thiệt thòi, về nhiều thứ. Đàn ông thì đi chơi từ sáng đến chiều về có người nấu cơm cho ăn, ăn xong lên xem ti vi rồi đi ngủ. Chứ phụ nữ phải làm bao nhiêu thứ của gia đình.
Bởi vậy, tôi nghĩ làm đàn ông là hạnh phúc rồi nên phải biết chia sẻ với vợ. Phụ nữ nhiều khi biết mình sai đấy, nhưng đâu nói ra. Họ chỉ biết trong thâm tâm là người đàn ông luôn nhường nhịn mình, thế là được rồi.
Tôi không phải người quá đáng gì cả, chỉ là nhiều khi tôi không hiểu một số chuyện hay không hiểu vợ nên khiến cô ấy tức điên lên thôi.
Nhiều khi tôi cứ nói với Thủy Tiên rằng, không có gì là quan trọng cả, mình sống ngày nay đâu biết ngày mai sẽ thế nào, nên cứ sống hết mình đi. Miễn sao còn hạnh phúc và sống bên nhau là được rồi.
Càng ngày, Thủy Tiên càng thay đổi
Nhiều người cứ nói rằng, phải có tiền rồi mới nói đạo lí. Nhưng tôi nghĩ, tiền không phải thứ quan trọng nhất. Tất nhiên, trong cuộc sống gia đình, phải có tiền mới đảm bảo hạnh phúc, chứ thiếu tiền thì phải chạy bên nọ bên kia để kiếm ăn, không thể dành thời gian cho nhau được.
Muốn cuộc sống hạnh phúc thì phải có đủ điều kiện kinh tế để không phải mất quá nhiều thời gian lao vào làm việc. Nhưng rất nhiều trường hợp thừa tiền, nhiều tiền mà cũng không hạnh phúc.
Đối với tôi, tiền vừa đủ để chi trả cho cuộc sống, còn lại phải là hạnh phúc gia đình. Tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có hạnh phúc gia đình.
Càng ngày, Thủy Tiên càng thay đổi. Ngày xưa, Thủy Tiên bươn chải, phấn đấu vì sự nghiệp nhiều hơn, chỉ biết kiếm tiền. Nhưng bây giờ, có gia đình, con cái rồi thì cô ấy muốn lui lại làm hậu phương vững chắc.
Tôi luôn động viên Thủy Tiên là hãy làm, mua những gì mình thích, hãy thực hiện những dự án âm nhạc mình muốn. Khi mình đã thích, đã làm thì sau này sẽ không hối tiếc. Tôi luôn nói, vợ muốn làm cái gì cũng được, chồng luôn ủng hộ.
Vợ có cho ra khỏi nhà cũng không được ra
Về những gì Tiên phải chịu đựng, đầu tiên tôi phải nhìn lại mẹ của cô ấy. Đó là người mẹ quá tuyệt vời. Khi bố Tiên mất sớm, một mình bà phải lo cho bên nội bên ngoại, lo cho Tiên ăn học trên Sài Gòn. Đến giờ, bà cũng chỉ có một mình Tiên, chứ chẳng có ai khác.
Chính vì thế, tôi luôn đồng cảm, không bao giờ dám làm điều gì phật lòng mẹ vợ. Với vợ, tôi cũng không bao giờ dám làm điều gì khiến cô ấy phải buồn.
Nhiều lúc tôi hay đùa rằng, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải ở nhà, vợ có cho ra khỏi nhà cũng không được ra, phải ở nhà bằng được.
Với tôi, khi tìm được cho mình một người vợ, sinh con cho mình và nguyện thề đi cùng mình tới hết cuộc đời thì mình phải biết trân trọng, phải biết dành mọi thứ cho vợ. Tôi sống phải vì Tiên, vì con để con có được mái ấm đủ cha đủ mẹ.
Nhiều lúc, tôi hay nói với con, rằng ba chỉ ước lúc nào cũng có ba, có mẹ, có con được ăn cơm cùng nhau, quây quần bên nhau. Không một tối nào tôi bỏ cơm, không ăn ở nhà. Trừ khi nào có việc thật quan trọng, tôi mới đi thôi, còn lại luôn ở nhà cùng vợ con.
Trong gia đình mà dùng từ “hi sinh” là lớn quá, mà phải xuất phát từ tình yêu dành cho nhau. Chứ hi sinh nhiều quá thì đến một lúc nào đó cũng sẽ chán, không chịu nổi nữa và muốn rũ bỏ.
Cứ cho vợ nó thắng, cũng đâu ai biết gì
Có lần Thủy Tiên giận tôi tới mức đóng cửa trong phòng, nói sao cũng không chịu mở cửa. Tôi mới bảo: “Mở cửa đi, tôi viết giấy li dị rồi. Bà ra mà kí, tôi còn dọn đồ tôi đi. Tôi không ở nhà này nữa đâu”.
Với tính cách của Thủy Tiên, cô ấy liền mở cửa ra để kí. Tôi thấy vậy liền ôm ngay và nói đùa đấy, thế là cười ngay.
Phụ nữ dù có mạnh mẽ, cứng rắn đến đâu cũng chỉ là phụ nữ. Họ vẫn có những tâm sự, nỗi buồn muốn giấu đi của mình. Bởi vậy, là đàn ông thì phải biết thấu hiểu, lắng nghe. Điều này sẽ khiến cuộc sống hạnh phúc hơn.
Đàn ông thì ngủ bờ ngủ bụi, ăn gì cũng được, nhưng phụ nữ thì đâu thể ra ngoài đường ngủ được, nên phải biết chia sẻ điều đó.
Thủy Tiên có lúc cứng rắn, có lúc yếu đuối, nhưng tựu chung lại vẫn là người bản lĩnh. Tất nhiên, cô ấy cũng có những góc khuất của riêng mình, nhưng bên cạnh chồng thì không bao giờ tỏ ra yếu đuối. Với tôi thì vợ luôn luôn đúng.
Tôi có một đặc điểm là luôn biết mình đang thiếu gì. Lúc tôi còn là cầu thủ, tôi đã biết mình yêu cái gì. Với những lời góp ý của bạn bè, mọi người xung quanh, tôi luôn cảm ơn.
Tôi không thích người ta khen mình vì biết mình không được như lời khen đó, rất xấu hổ. Bây giờ, khi làm bất cứ công việc gì, tôi luôn lắng nghe ý kiến của người bên cạnh để học hỏi, từ vợ tới người mình không quen biết. Điều này sẽ khiến công việc của mình hoàn thiện, suôn sẻ hơn.
Trong cuộc sống hôn nhân, kiểu gì cũng có lúc làm sai chuyện nọ chuyện kia. Chẳng hạn, tôi có lúc đi đánh golf từ sáng tới tối không về nhà, rồi đi ăn tiệc tới 9, 10 giờ mới về. Điều này khiến Tiên không hài lòng lắm.
Đó là những điều nhỏ nhặt kiểu gì cũng gặp phải trong hôn nhân, dẫn đến cãi vã giữa tôi và Thủy Tiên. Nhưng ngay lúc đó, tôi đều nhận sai.
Thi thoảng, tôi cũng nóng tính, nhưng đấy là giữa đàn ông với nhau thôi. Trong chuyện gia đình, tôi cũng đọc nhiều sách báo và biết được rằng, yêu hay lấy cũng chỉ là một người, lúc yêu chiều hết mình thì lấy về còn phải yêu hơn.
Nếu cãi vợ mà thắng thì cũng chẳng được gì. Sau cuộc cãi vã, tình cảm bị sứt mẻ, chứ đâu có được thêm tiền bạc, lợi lộc gì, nên cứ cho vợ nó thắng, cũng đâu ai biết gì.
Nhiều lúc người ta nói không đúng về tôi, về vợ tôi, tôi luôn nhắc Tiên rằng, điều đó là bình thường. Bản thân mình sống tốt thì sẽ có nhân quả tốt. Mình không làm việc đó thì không việc gì phải sợ.
Hôm nay, một năm sau họ có thể không hiểu, nhưng 10 năm, 20 năm sau họ sẽ hiểu. Kể cả khi mình chết đi rồi, mọi thứ vẫn cứ ở đó như một chân lí. Bởi vậy, người ta nói gì thì nói, mình mặc kệ. Mình phải sống cuộc sống của mình, sống đúng lương tâm. Ra ngoài đường, người ta vẫn tôn trọng mình, thế là đủ.
Cuộc sống này muôn vàn tính cách, chúng ta phải sống chung với nó. Nhưng nói thế thôi, chứ lúc mà Thủy Tiên đứng ra bảo vệ tôi, tôi vẫn thấy tự hào về vợ mình.